7 nguyên tắc cơ bản của thực dưỡng

Tóm tắt bài viết

7 nguyên tắc cơ bản của thực dưỡng (Tái bản lần thứ 2, có sửa chữa và bổ xung) Nhà xuất bản Văn Hoá Thông Tin

Phương pháp Thực dưỡng là gì?

Có nhiều cách hiểu về phương pháp Thực dưỡng – bởi lẽ, trong thực tế còn có nhiều người họ chưa từng được nghe nói tới điều này. Theo Aihara có 7 nguyên tắc cơ bản nhất của phương pháp Thực dưỡng và được trình bày sau đây:

Làm cho người ta dễ hiểu những ý tưởng trừu tượng – Đó là thế mạnh của Herman Aihara. Trong vòng 40 năm qua, người thầy giáo khiêm nhường này đã hào phóng trao chiếc chìa khoá tạo niềm hạnh phúc cho vô vàn người phương Tây.

Hơn bất kỳ một cuốn sách Thực dưỡng nào khác, những cuốn sách trực tiếp chỉ dẫn những phương pháp cần thiết để tận hưởng cuộc sống đầy hứng khởi này – sức mạnh trong lời nói của ông đã đem đến niềm vui học hỏi và áp dụng 7 nguyên tắc cơ bản một cách dễ dàng.

7 nguyên tắc vàng này là chìa khoá để mở cánh cửa huyền vi của cuộc sống, dùng để đi sâu và xa trên con đường tâm linh. Nhà thơ Vương Từ nói: phương pháp Ohsawa là chìa khoá của Phật Pháp.

Bất cứ ai áp dụng những nguyên tắc vàng này vào đời sống đều được vô số lợi ích và may mắn.

Lời nói đầu

Phong trào Thực dưỡng (Macrobiotics) đã và đang ngày một phát triển mạnh mẽ ở nước ta từ những năm 1963, khi giáo sư Ohsawa cùng phu nhân lần đầu tiên tới thăm Việt Nam, tiên sinh Ohsawa đã cảm ứng phán đoán: “Việt Nam sẽ trở thành cái nôi của phong trào Macrobiotíc trên thế giới”.

Kể từ đó, có rất nhiều người áp dụng thành công trên nhiều lĩnh vực và một vài cá nhân đã thâm nhập được vào ngọn nguồn mạch sống theo 7 nguyên lý và 12 định lý của trật tự vũ trụ này, đem ánh sáng chân lý chia sẻ với đồng bào, điển hình là gia đình ông bà Ngô Thành Nhân, và hiện nay là con trai ông bà là ông Ngô Ánh Tuyết, tiếp nối ngọn lửa tinh thần sống vui của Thực dưỡng; bên cạnh đó có nhiều người vẫn ngày đêm áp dụng gạo lứt và rất tâm đắc với con đường sống vui này như ông Lương Trùng Hưng, nhà thơ Vương Từ, đại đức Thích Tuệ Hải và rất nhiều anh chị em Thực dưỡng khác như ông Nguyễn Minh Thái, anh Vũ Huy Thuần, gia đình chị Phương Lan, gia đình ông bà: Nguyễn Văn Trung, gia đình chị Ngoãn ở Bình Dương, dì Tư, gia đình anh chị Sơn Hà,… và rất nhiều bạn trẻ như anh Lê Hoàng Long, chị Kiều Thị Thu Hương, sinh viên toán Việt Anh… đã thấy ra được tầm mức giá trị của con đường Thực dưỡng này, hòng mong muốn đem chia sẻ với đồng bào một phương pháp sống vui đã áp dụng thành công cho bản thân, gia đình và xã hội.

Có rất nhiều quyển sách Thực dưỡng đã xuất bản trong nhiều năm qua nhưng đây là một trong những cuốn sách căn bản, cô đọng, súc tích nhất về con đường Thực dưỡng.

Quyển sách này ban đầu đã được ông Phạm Đức Cẩn dịch, tới lần tái bản này chị Kiều Thị Thu Hương biên dịch lại cho hoàn chỉnh và cuối cùng tôi đã hoàn thành quyển sách này, rất mong nhận được những sự góp ý phê bình của quí độc giá cho lần tái bản sau.

Chúng tôi xin bày tỏ lòng tri ân sâu sắc tới Giáo sư Ohsawa cùng tất cả những duyên lành mà chúng tôi thọ nhận và xin chia sẻ sự hiểu biết diệu kỳ này ra với tất cả mọi người trong niềm kính ngưỡng Tam Bảo, trời đất cùng vũ trụ bao la.

Chúng tôi cũng bày tỏ lòng tri ân với các bậc thầy về Thực dưỡng đã quá cố như ông Ngô Thành Nhân, bác Nguyễn Văn Sáu… và các bậc thầyThực dưỡng đương đại như ông Ngô Ánh Tuyết, đại đức Thích Tuệ Hải, ông Lương Trùng Hưng,…là những người đã và đang tích cực phố biến và sống theo phương pháp Thực dưỡng với lòng tự tại sâu sắc…

7 nguyên tắc cơ bản của thực dưỡng

7 nguyên tắc cơ bản của thực dưỡng

ĐẶT VẤN ĐỀ

Ở Việt Nam hiện nay có nhiều người vẫn nhầm tưởng Thực dưỡng đơn giản là một phương thức chữa hỗ trợ điều trị bệnh tật kì quặc bằng niềm tin kết hợp với việc ăn kiêng đơn thuần gạo lứt muối vừng. Trên thực tế, Thực dưỡng không những là một bộ môn khoa học về Vũ trụ, con người, là một bộ môn khoa học xứng đáng đầu tư thời gian của con người để học hỏi từ thuở ấu thơ (HỌC ĂN) mà nó còn là một khoa học nhân văn về con người, đi sâu vào nghiên cứu tác động của thức ăn hàng ngày lên thể chất và tinh thần, định hướng tương lai của nhân loại,… dựa trên nền tảng là học thuyết Âm Dương Ngũ Hành, vốn là nền tảng của nền y học cổ truyền và nhiều ngành khoa học nhân văn khác của Phương Đông. Khéo sao, những nghiên cứu mới nhất của các bác sĩ và các nhà khoa học Tây Phương về thực phẩm lại đang dần dần chứng minh tính đúng đắn của việc áp dụng những lý thuyết dinh dưỡng này, ví dụ như khám phá của Phương Tây về sự kiện cơ thể sẽ không chuyển hoá được các nguồn chất đạm khác thành chất đạm đặc trưng của người, nếu thành phần thức ăn thiếu hụt bất cứ loại nào trong 9 axit amin cơ bản, còn vỏ cám gạo lứt, vừng, đậu tương, đậu đỏ lại là những nguồn đạm chất có hàm lượng các axit amin cơ bản này rất dồi dào nếu so với thịt cá… Đều là những thực phẩm truyền thống rất tốt cho sức khoẻ mà Thực dưỡng từ lâu coi là thức ăn căn bản cho con người. Hay nguyên tắc ăn toàn phần thực phẩm mà các bậc thầy về Thực Dưỡng đã đưa ra làm nên tảng cho chế độ ăn từ trước thế chiến II, mấy chục năm sau được Y học Tây Phương tuyên bố lại sau quá trình dài nghiên cứu các chứng bệnh thoái hóa như tiểu đường, xơ gan, suy thận, tim mạch, ung thư do ăn nhiều thực phẩm tinh chế đã bị mất hết vitamin, khoáng chất và enzym cần thiết để chuyển hóa nó.

Tất cả những người Thực dưỡng chân chính đều ý thức sâu sắc rằng, những thay đổi trong chế độ dinh dưỡng ở thời buổi hiện đại chính là một nguyên nhân sâu xa, chủ chốt của những bệnh tật kì lạ, cả ở thể chất lẫn tinh thần. Cả một nền minh triết về cách thức ăn ở trong đời ẩn tàng trong những thực phẩm truyền thống của mỗi dân tộc, nhưng từ lâu đã bị áp dụng máy móc mà không để ý tới chiều sâu tư tưởng bên trong, đó là lý do con người hiện đại có thể rời bỏ thức ăn truyền thống của dân tộc mình nhanh chóng và dễ dàng đến thế mà không hề băn khoăn nuối tiếc gì. Thế nhưng, chính nhờ rời bỏ những thức ăn truyền thống để rồi đau khổ quằn quại vì những căn bệnh quái gở không thuốc nào trị được và mắc kẹt trong những trạng thái tinh thần cực đoan, bế tắc đến độ, không thể hiểu nổi những lời dạy bảo về nhân nghĩa đạo đức của tổ tiên nữa, giá trị của những truyền thống tốt đẹp đó cần được tái khám phá lại thông qua con đường ăn uống đúng đắn thuận thiên, khi đó ta mới cảm được, mới hiểu được những lời dạy bảo của tổ tiên. Người Việt Nam hiện đại, rồi sẽ phải quay về với những thức ăn truyền thống, nhưng không phải một cách máy móc, gượng ép, mà với một thái độ tự nguyện trong sự ý thức sâu sắc về chân giá trị của nó.

Dùng lăng kính âm dương làm phương tiện để tìm hiểu, tái khám phá về giá trị nuôi dưỡng con người của thức ăn truyền thống của dân tộc mình, đồng thời học hỏi giá trị tinh hoa trong nghệ thuật nuôi sống của các dân tộc khác, để áp dụng linh hoạt cho bản thân và tuyên truyền lại cho đồng bào mình, ai làm được như thế mới là con người Thực dưỡng chân chính.
Các thông tin được truyền tải qua cuốn sách này gồm có phần kiến thức nòng cốt là những lời giảng dạy của một trong hai đại đệ tử của tiên sinh Ohsawa là ngài Herman Aihara – là một trong những người đã gây dựng và phát triển phong trào Thực dưỡng ra khắp thế giới. Mong rằng cuốn sách này sẽ được các bạn sử dụng như một chiếc la bàn định hướng để thẳng tiến tới mục tiêu là có được một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc.

Nguyên tắc thứ nhất
Sinh thái học

Trong thế giới phương Tây (nơi thực phẩm chính yếu là thịt), sinh thái học được coi là một từ mới. Ở Phương Tây, Sinh thái học đã không thu được sự quan tâm rộng lớn đến thế của công chúng, nếu như người dân phương Tây đang không lo sợ các hiện tượng ô nhiễm môi trường và sự bùng nổ dân số. Nỗi sợ này giống như một mặt của đồng tiền, mà mặt kia không thể tách rời nó chính là tinh thần chinh phục thiên nhiên. Ở phương Đông (nơi thực phẩm chính yếu là rau), nơi người ta có khuynh hướng nhằm tới sự cộng tác với thiên nhiên, từ “Sinh thái” – có ít nhất 4000 năm tuổi. Ở Trung quốc, nó được diễn đạt bởi 4 từ: Shin (身 thân) Do (土Thổ) Fu (不Bất) Ji (二 Nhị) Con người và đất đai không phải là hai mà là một (Thuyết “Thân Thổ bất nhị”). Đất sản sinh ra cây cỏ; động vật ăn cỏ cây để tạo ra máu, tế bào, mô và các cơ quan nội tạng. Con người, cũng như mọi động vật, chính là sự chuyển hoá từ đất. Trong tác phẩm Con người, Cái không biết, Alexis Carrel đã viết:

“Con người được tạo thành hoàn toàn từ cát bụi của thế gian. Bởi lý do này, mọi hoạt động thể chất và tinh thần của y đều chịu ảnh hưởng sâu sắc bởi điều kiện địa lý của miền đất nơi y sinh sống; bởi tính chất tự nhiên của các động vật và cây cỏ được y sử dụng làm thức ăn.”

Con người khoẻ khoắn, mạnh mẽ khi họ sống bằng các thực phẩm quanh vùng; vốn sinh trưởng theo một cách lý tưởng để trở thành thức ăn của họ. Con người, loài động vật tự do nhất, có thể tự làm mình thích nghi đối với bất kỳ điều kiện khí hậu nào nếu chúng ta duy trì thường xuyên được một số nhân tố (nhiệt độ, nước, mực độ đường và muối khoáng v.v…) đơn thuần chỉ để giữ cho mình sống được, và còn phải duy trì những điều kiện này chặt chẽ hơn – nếu chúng ta muốn được khoẻ mạnh. Và thức ăn tốt nhất để duy trì một trạng thái tâm sinh lý tốt đẹp là thực phẩm nuôi trồng tại địa phuơng.

Nguyên tắc thứ hai
Tính kinh tế trong cuộc sống

Con người hiện đại, vốn coi tiền bạc là nhân tố thiết yếu đem lại hạnh phúc cho mình, nhấn mạnh việc hạch toán kinh tế vào tiền bạc, kết quả là đã có nhiều người tiết kiệm được tiền bạc và đánh mất cuộc sống. Tiền thực sự mang đến cho chúng ta chút hạnh phúc, bằng cách giúp chúng ta thoả mãn những nhu cầu cơ bản nhất định. Nhưng một khi chúng ta không thoả mãn với những điều kiện thiết yếu căn bản này và tham lam đi tìm kiếm thêm nhiều hơn và nhiều hơn nữa sự thoải mái vật chất, sự tiện nghi và sự xa hoa, thì chúng ta đang góp phần vào việc đánh mất hạnh phúc của chính mình.

Ví dụ, trong 40-50 năm qua, hầu hết những người nông dân đã đặt các hoạt động kinh tế của họ vào tư duy kiếm tiền – bằng cách dùng thuốc trừ sâu và phân bón hoá học nhằm sản xuất những vụ mùa bội thu, và do đó kiếm nhiều lợi nhuận hơn để thoả mãn lòng tham của mình; đây không phải là tinh kinh tế trong cuộc sống. Thuốc trừ sâu đã giết chết nhiều sinh vật tối cần thiết cho sự phì nhiêu của đất – và do đó cũng làm tổn hại luôn các động thực vật, vốn được sinh ra và nuôi dưỡng bởi đất. Phân hoá học đã a-xit hoá và làm đất bạc màu. Quá chú trọng đến sản lượng cao để có lợi lớn là đang phá vỡ các khuôn mẫu của cuộc sống tự nhiên, đó chính là sự tự huỷ diệt. Mặt khác, những cách làm trái với tự nhiên, sớm hay muộn sẽ làm đất bạc màu để rồi lợi nhuận cũng mất dần. Suy cho cùng, tính kinh tế trong cuộc sống vẫn có thể biến thành tư duy kiếm tiền, nhưng không phải theo cách làm đầy khiếm khuyết ở trên. Sự luân canh và việc sử dụng phân bón hữu cơ (đưa trở lại đất cái không thể dùng được để sản xuất thức ăn) đủ để đảm bảo cho chúng ta một nguồn dự trữ liên tục những thực phẩm sẽ giữ cho chúng ta khoẻ mạnh.

Tính kinh tế trong cuộc sống được áp dụng trong chế độ ăn Thực dưỡng với ý nghĩa “không lãng phí”. Không có gì là bất thường khi một thiền sinh (hay môn đồ Thực dưỡng) bị rầy la nghiêm khắc vì đã để một hạt cơm rơi trên sàn bếp. Càng có ít lãng phí thực phẩm thì càng có thêm nhiều thực phẩm cho những người khác – đây là một trong những câu trả lời rõ ràng nhất cho vấn nạn gia tăng dân số. Số lượng thực phẩm tồn trữ trong kho, trong các nhà hàng và gia đình của toàn nước Mỹ là con số đáng kinh ngạc!

Về những giới hạn của các thực phẩm chúng ta ăn, tính kinh tế trong cuộc sống – được nhìn nhận theo góc độ cần cố gắng ăn thực phẩm toàn phần. Khi chúng ta chỉ ăn một phần của thực phẩm, chúng ta sẽ bị thiếu dinh dưỡng và quá trình trao đổi chất sẽ mất cân đối. Ví dụ, khi bạn ăn cá, bạn nên ăn tất cả đuôi, xương, đầu và các phần khác. Nếu chỉ ăn phần thịt – thịt cá rất giàu protein và mỡ – máu của bạn sẽ trở nên a-xit, trái lại nếu bạn còn ăn cả các phần khác có chứa nhiều muối khoáng như calcium, magnesium, i-ôt, và nhiều chất khác, thì cơ thể bạn mới có đủ khả năng trung hoà a-xit dễ dàng được. Một lý do khiến các động vật ăn thịt có khả năng duy trì các điều kiện để cơ thể giữ được cân bằng (còn một lý do khác nữa là chúng hoạt động rất nhiều, điều này đã giúp chúng chuyển hoá những thức đã ăn tới những vùng cơ thể có nhu cầu) đó là chúng ăn toàn phần các thực phẩm.

Vì chúng không phải là thực phẩm toàn phần như đường tinh chế và các hoá chất tổng hợp đều không có lợi cho sức khỏe. Chúng đều là sản phẩm tinh chế, vì vậy chúng đều độc hại. Khi chúng ta ăn đường lấy từ hạt, rau, đậu, quả hay đường mía, mật ong chưa chế biến – chúng ta đã đưa vào cơ thể một lượng vitamin và muối khoáng cần thiết để tiêu hoá các thực phẩm này.
Điều này cũng đúng với mọi ví dụ về các phần được cắt ra từ thực phẩm toàn phần như men lúa mạch, viên vitamin, bột mì trắng và muối tinh. Chúng ta hãy xem xét muối tinh như một thí dụ điển hình: nó chả có gì khác ngoài sodium (Na) và chlorine (Cl), trừ trường hợp đã được bổ sung i-ốt tổng hợp (i-ôt hoá); trong khi muối thô rất giàu các chất khoáng, kể cả i-ốt.

Hai nguyên tắc đầu – Sinh thái và tiết kiệm cuốc sống – có thể được tóm tắt như sau: ăn thức ăn thiên nhiên và nuôi trồng tự nhiên – tự nuôi dưỡng mình chủ yếu bằng thực phẩm toàn phần được nuôi trồng tại địa phương mình sinh sống và không chế biến. Hãy trả lại cho đất những thứ (mà những sản phẩm của nó ta không thể dùng làm thực phẩm), để giữ cho chúng ta và đất đai của chúng ta khỏe mạnh.

Nếu bạn xác định ăn theo Thực dưỡng suốt đời thì bạn nên mua một cái nồi áp suất bằng inox. Đó chính là “làm kinh tế”, vì sao: nếu bạn không có cái nồi này thì bạn luôn luôn có xu hướng đi tìm những hạt gạo lứt ngon mềm để ăn cho dễ dàng, chúng là những hạt gạo lứt mầu trắng hay là hạt gạo đỏ rất dài để ăn (những loại gạo như vậy thì đều âm hơn là những hạt gạo tròn) và dầu chúng tôi có cung cấp thông tin là hạt gạo lứt đỏ hình tròn dương hơn thì bạn cũng dễ dàng phớt lờ vì nấu khó mềm và khi nhai như nhai rơm! cuối cùng duyên lành đã tới: cái nồi áp suất bằng inox, thế là giải quyết bài toán cơm mềm, nấu cơm lứt loại nồi này vừa nhanh vừa mềm cơm, dầu nó là bất cứ loại gạo nào; khi đó bạn sẽ đi sưu tầm những loại gạo hạt tròn và đỏ để ăn cho mau khoẻ mạnh, bạn không mất công đi tìm loại gạo hạt dài nữa… và như vậy bạn đã kích thích nhà nông sản xuất loại gạo hạt tròn!

Có có cô bạn trẻ kể cho tôi nghe là dầu ăn cơm lứt mà phân vẫn bị xanh, bị nhão… từ khi họ ăn cơm lứt đỏ hạt tròn thì tình trạng trên mới được cải thiện, nhờ có cái nồi áp suất bằng inox giải pháp về sức khoẻ mới được giải quyết, nhờ có ăn cơm lứt đỏ hạt tròn, cô đã làm việc tối ngày không biết mệt… cô rất hoan hỉ với hạt gạo lứt đỏ nấu trong nồi áp suất inox, khi nấu cơm loại này, bạn cần cho thêm phổ tai, mơ muối và chút bột nghệ, muối hầm ngay từ đầu… ăn loại cơm này rồi bạn sẽ nhớ lại bạn là ai và bạn sống trên trái đất này là để làm gì.

Nguyên tắc thứ ba
Nguyên lý Âm-Dương

Đây chính là chiếc la bàn định hướng của chúng ta. Nó chỉ cho chúng ta hướng đi của cuộc đời cũng giống như cách thức mà chiếc la bàn chỉ hướng Bắc-Nam, chỉ ra phương hướng về địa lý. Nguyên tắc Âm- Dương “thống nhất” là một công cụ hữu dụng của chúng ta. Nó có thể giúp ta tìm thấy vị trí của mình trong vũ trụ bao la và nó cũng có thể dẫn chúng ta tới với sức khoẻ và hạnh phúc, bằng cách cho ta khả năng phân tích thực phẩm chúng ta ăn và ảnh hưởng của chúng lên cơ thể và trí não chúng ta.

Mọi thứ đều có thể được phân tích thành Âm và Dương – và nó thực sự chỉ là một cách nói khác rằng mọi thứ trong thế giới không ngừng thay đổi này, đều có quan hệ với nhau. Thí dụ, ta hãy nghĩ về màu sắc. Toàn bộ vũ trụ là một từ trường của những biến động Âm và Dương dao động không ngừng, do vậy chúng sản sinh ra sóng điện từ. Một số sóng này có thể cảm nhận được bởi hệ thống thần kinh của chúng ta, và được diễn dịch bởi não bộ của chúng ta, thành cái mà chúng ta gọi là “quang phổ màu”:

Tia tử ngoại, tím, chàm, xanh lơ, xanh lục, vàng, nâu, da cam, tia hồng ngoại

Màu đỏ cho chúng ta cảm giác ấm áp và sự kích động (hoạt động) do vậy ta gọi là “Dương”.

Chúng ta coi lực ly tâm (dãn nở) và hướng tâm (co lại) như là hai động lực đầu tiên biểu hiện cho thế giới tương đối, chúng tạo ra tất cả những hiện tượng khác. Chúng ta gọi chúng là “Âm” và “Dương”; tách riêng – mặc dù bất kỳ hai từ nào khác thể hiện sự đối lập (thu hút) rõ ràng cũng có thể được dùng tương đương. Bằng cách quan sát theo logic hay trực giác, chúng ta có thể sắp xếp hai loại như sau:

*Dương: thời gian, hoạt động, bên trong, nam giới, động vật v.v…

*Âm : không gian, nghỉ ngơi, bên ngoài, nữ giới, thực vật, v.v…

Màu tím cho ta cảm giác mát mẻ và sự yên bình (nghỉ ngơi), do vậy ta gọi là Âm. Tuy nhiên Âm, Dương cũng chỉ là cách phân chia tương đối mà thôi; thí dụ màu xanh lơ là Âm khi đem so sánh với xanh lục và là Dương khi so sánh với màu tím. Thế giới thực vật được đặc trưng bằng màu xanh (do nhận biết của ta về diệp lục tố) và thế giới động vật là màu đỏ (màu của hồng huyết cầu). Về sinh lý học, con người được thể hiện bằng phổ màu chuyển dịch từ màu đỏ đến vàng. Con người là động vật mang Dương tính và đó là một lý do tại sao chúng ta rất dễ bị thức ăn âm tính cuốn hút – đặc biệt khi ta ăn nhiều thức ăn Dương tính – bởi lẽ, Dương hút Âm (và Âm hút Dương).

Bảng kê dưới đây là bảng sắp xếp tương đối phổ âm dương của các thực phẩm và bảng màu tương ứng của quang phổ, được dùng đại diện để nói về các thực phẩm này. Bảng này không phải là sự phân chia rành mạch giữa Âm và Dương mà có những ngoại lệ, thí dụ có một số thực phẩm nằm trong nhóm âm tính hơn thì lại Dương hơn một loại khác nằm trong nhóm Dương tính hơn. Thí dụ củ Ngưu bàng là một loại rau trồng cạn, thuộc nhóm thực phẩm âm tính và âm hơn nhóm đậu quả; nhưng đậu nành lại Âm hơn Ngưu bàng rất nhiều, vì thế đậu nành là loại đậu quả rất Âm, còn Ngưu bàng là loại rau trồng cạn rất Dương.

(Âm )—> Chất gây nghiện tổng hợp – Chất gây nghiện tự nhiên (rượu…) – Đường – Dầu ăn – Men – Mật ong – Quả – Nước – Hạt – Rong biển – Rau trồng cạn – Đậu quả – Hạt ngũ cốc – Động vật giáp xác (tôm, cua, hến, ốc…) – Miso – Cá – Tamari – Muối thô -Thịt gia cầm – Thịt gia súc Theo cô – Trứng –> Muối tinh ( Dương)

(Âm ) Cực tím—> Tím—-Chàm—Xanh lơ—-Xanh lục—Vàng—-Nâu—-Da cam—-Đỏ—> Hồng ngoại ( Dương)
Sản phẩm sữa rất khó phân loại, bởi vì một số thứ (như sữa dê, pho-mát dê, pho mát Roquefort, pho mát Edam) rất Dương (Dương như Miso) và những thứ khác (như Kem, sữa chua) lại rất Âm (Âm như mật ong). Sữa bò, Phô-ma, Bơ nằm ở khoảng giữa. Các đồ uống có độ cồn, hầu hết rất Âm (nằm ở giữa dầu ăn và đường), tuy nhiên có một số đồ uống (rượu ủ lên men tự nhiên, bia) cũng mang Âm tính như các loại quả. Rượu có tác dụng nhanh hơn đường, nhưng hầu hết các trường hợp, tác dụng mất đi trong vòng 1-2 ngày. Nói chung, tác dụng của đường kéo dài trong khoảng một tuần lễ – không kể những trường hợp các ảnh hưởng là không đáng chú ý lắm và có thể kéo dài lâu hơn.

Mặc dầu tôi cho rằng sự giao động về phổ của con người thường chạy từ vàng đến đỏ, chúng ta có thể duy trì trạng thái cân bằng dù có ăn một số thực phẩm “Xanh lục” (Những loại quả cho tới rau xanh trồng cạn) hoặc thậm chí là một số thực phẩm “Xanh lơ” (Dầu ăn, men bia, mật ong), nếu như ta không ăn chúng thường xuyên hay ăn chúng với số lượng lớn. Cũng cách xem xét như vậy, mọi thứ Dương hơn muối thô, mặc dầu nhìn chung là không có hại, nếu chỉ thỉnh thoảng mới ăn, phụ thuộc vào những nguyên nhân riêng và rất nhiều yếu tố môi trường thay đổi liên tục, đều không có lợi cho sức khoẻ nếu đem dùng như thực phẩm hàng ngày. Đương nhiên mọi thứ Âm hơn dầu ăn nằm trong bảng nêu trên, đều nên hết sức tránh xa – đặc biệt là các thứ chất gây nghiện tổng hợp.

Thật là thú vị vì những ý nêu trên đều dựa trên nguyên tắc Âm/Dương (/), rất phù hợp với hai nguyên tắc đầu tiên (Sinh thái học và tính kinh tế trong cuộc sống). Thậm chí thứ có vẻ xuất hiện như một trường hợp ngoại lệ (chất gây nghiện tự nhiên) thực ra lại không phải vì trong vùng khí hậu của chúng ta có rất ít chất gây nghiện tự nhiên. Hầu hết thuốc được sử dụng đều là thuốc tổng hợp được nhập khẩu, hoặc được trồng từ những vùng nhiệt đới khí hậu nóng hơn nhiều. Nhập khẩu là trái với nguyên tắc về sinh thái học (dùng thực phẩm địa phương) và việc chiết ghép cũng thế. Ép một cái cây thay đổi môi trường sinh sống quá nhanh là rất trái tự nhiên. Nói chung phải mất hàng trăm năm trước khi có một cái cây từ vùng nhiệt đới có thể thích nghi với vùng ôn đới – nếu nó buộc phải làm như thế. Đây là một lý do giải thích vì sao thuốc đưa tới trồng tại địa phương có tác dụng kém hơn hẳn những thuốc được nhập trực tiếp từ nước sản xuất gốc.

Về mặt tinh thần, thực phẩm Âm có xu hướng dẫn tới xúc cảm và suy nghĩ âm tính (sợ sệt, v.v…); Thực phẩm Dương dẫn tới xúc cảm và suy nghĩ Dương tính (hận thù, v.v…); và sự quân bình âm dương tốt đẹp thì đưa ta tới với sự hài hoà và êm ả.
Vậy làm thế nào để có thể duy trì được một khuôn mẫu quân bình cho việc ăn uống ?

Ở hầu hết các nơi, trừ vùng hàn đới khí hậu rất giá lạnh – nơi thực phẩm chủ yếu là thịt và cá (Dương tính); ngũ cốc và rau củ nên là thức ăn chủ yếu, bởi vì chúng ở gần nhất với mức cân bằng của sức khoẻ con người. Nếu ta ăn cá ở đây thì chúng ta cần phải ăn nhiều rau sống hay thậm chí cả trái cây để cân bằng. Trừ trường hợp ở vùng khí hậu cực lạnh, chúng ta cố gắng tránh xa thịt, vì thịt quá Dương, ta cần phải ăn nhiều hoa quả hoặc thậm chí phải ăn cả mật ong đễ giữ cân bằng. Cần tránh ăn với số lượng lớn thực phẩm không nằm trong khoảng giữa bảng nêu trên. Đường cực kỳ Âm đến nỗi không thể cân bằng được, nhưng mật ong (loại tự nhiên không qua chế biến) hầu hết mọi người thi thoảng đều có thể dùng mà không có hại, đặc biệt là khi thời tiết ấm áp. Một thìa cà-phê mật ong ít Âm hơn 5 hay 6 trái táo. Ghi nhớ rằng lượng làm thay đổi chất. Một khối lượng lớn, so với một lượng nhỏ cùng loại thì âm hơn.

Ở vùng nhiệt đới hoặc về mùa hè ở vùng ôn đới, ta dùng ít muối, cá, hạt ngũ cốc hơn; nhưng lại cần nhiều nước, hạt, trái cây, hoa quả hơn. Đến giờ có còn điều gì là không minh bạch không, nếu nói rằng “ăn kiêng Thực dưỡng” theo quy tắc đặt sẵn là sai lầm?

Nếu chúng ta muốn phân tích thực phẩm theo Âm Dương, chúng ta cần cân nhắc nhiều yếu tố, như khí hậu (nóng – Dương, sản sinh ra thực phẩm Âm; Nếu ăn chúng thì chúng ta trở nên Âm hơn, đó là cách thích nghi); Hướng và vị trí phát triển của cây (mọc thẳng, nhô khỏi mặt đất là Âm); Tốc độ phát triển (nhanh là Âm); Mật độ (lớn hơn là Dương); Hình dạng (tròn, gọn, nhỏ là Dương); Thành phần hoá chất (sodium, Magnesium, Carbon, Hydrogen là Dương; hầu hết chất khác là Âm) v…v…
Thời gian, nhiệt độ, áp suất và muối là yếu tố Dương hóa; chúng đều nâng phổ màu của thực phẩm về hướng màu đỏ. Bằng cách sử dụng chúng, chúng ta có thể ăn một số thực phẩm khá Âm mà vẫn giữ được sự quân bình tốt đẹp. Và bằng cách dùng những yếu tố ít Dương và những yếu tố Âm hơn (gia vị, nước, trái cây v.v…). Ta cũng có thể ăn một chút thực phẩm khá Dương. Nấu ăn theo phương pháp Thực dưỡng là một kỹ thuật, cho phép ta thưởng thức được cả hương vị lẫn vẻ đẹp của thức ăn, cũng như hiệu quả tốt đẹp của chúng lên cơ thể và tâm trí.

Quân bình Âm-Dương là mục tiêu và là định hướng của chúng ta. Vì hầu hết chúng ta đều mất quân bình và nghiêng về phía Âm (mặc dầu ta vẫn có thể quá Dương theo cách nào đó); nên chúng ta đang cố để làm sao trở nên Dương hơn; nhưng để làm được như vậy đôi khi ta phải đi theo con đường vòng: “Lùi một bước để tiến 2 bước!” “Giới hạn. Thành công. Giới hạn khó chịu nào không bị sự kiên nhẫn biến đổi” (Kinh Dịch) Làm theo những chỉ dẫn rất rộng rãi này sẽ dẫn ta đến thành công. Phân tích kỹ lưỡng từng miếng nhai trong miệng, hoặc giới hạn kiểu mẫu ăn uống quá nghiêm ngặt sẽ gây tác dụng đảo ngược (sự rối loạn – “việc chè chén lu bù”- sự mất cân bằng). Nếu bạn vẫn đang ăn thịt, hoặc đường, hoặc (đặc biệt) dùng ma túy đã 5 năm qua hay hơn nữa, thì chỉ đơn giản bằng cách ăn các thực phẩm toàn phần, được nuôi trồng tại vùng bạn sinh sống; theo bảng thực phẩm nêu trên, giới hạn đi từ dầu ăn đến muối thô – sức khoẻ của bạn sẽ được cải thiện rõ rệt. Bạn sẽ có nhiều cơ hội để thưởng thức những bữa ăn kiêng đa dạng và thư dãn – nó chẳng những có lợi cho việc duy trì chế độ ăn cân bằng của bạn, mà còn giúp cho cơ thể và trí não của bạn điều chỉnh dần dần tới những thay đổi mà chúng sẽ vượt qua.

Nguyên tắc thứ tư
Nghệ thuật sống

Phương pháp Thực dưỡng không phải là một khoa học, có mục tiêu là tích luỹ hiểu biết. Hiểu biết chỉ có ý nghĩa khi nó có thể đưa chúng ta đến với sức khoẻ và hạnh phúc.

Khoa học hiện đại tiến hành phân tích, rồi nêu ra những lý thuyết và “Quy luật”; tất cả đều nhằm tìm ra sự thật tuyệt đối trong một thế giới tương đối, hơn nữa khoa học có rất ít nếu không muốn nói rằng nó chả có gì để làm với sức khoẻ – và còn quan trọng hơn nữa, là với hạnh phúc.

Thực dưỡng, về mặt nào đó là một Nghệ thuật. Với hiểu biết rằng không có quy luật tuyệt đối nào tồn tại hoặc được tuân theo mãi mãi; chúng ta bắt đầu bằng những nguyên tắc phù hợp với một thế giới biến đổi không ngừng- nơi mà chúng ta có thể sống được. Chỉ có bạn là người nghệ sĩ đang vẽ bức tranh đời của bạn. Còn phương pháp Thực dưỡng thì chẳng cứng nhắc, cũng không phải là sự dập khuôn, mô phỏng.

Những định hướng chung có lẽ cần thiết cho hầu hết mọi người khi họ bắt đầu theo phương pháp Thực dưỡng. Nhưng bằng kinh nghiệm của bạn, sự quan sát bản thân và việc học hỏi nguyên lý Âm Dương; bạn sẽ đạt được khả năng để làm cho cuộc sống của bạn trở thành thú vị, đầy hào hứng và niềm vui như bạn mong muốn.

Chúng ta là những hành khách trên con tàu tốc hành được gọi là Trái đất – đang đi trong chuyến đi ngắn ngày, có giới hạn. Hãy thưởng thức chuyến du hành này và hãy cùng vui vẻ hết mình! Phương pháp Thực dưỡng chính là nghệ thuật để làm điều đó.

Trong nhà trường chúng ta được dạy dỗ để ghi nhớ; nhưng trong cuộc sống thường nhật lại không có vị thầy nào cả. Chúng ta phải tự học hỏi bằng kinh nghiệm cá nhân. Chúng ta vừa là thầy lại vừa là trò. Trong thực tế, chúng ta là thầy giáo và cũng là học sinh của chính mình, một cách có ý thức hoặc không. Đôi khi người ta nghĩ rằng họ không thể làm thế, không nhận ra rằng chính họ luôn làm như vậy. Thí dụ, khi một người đi khám bệnh thì hình như anh ta không còn là bác sĩ của chính mình nữa. Nhưng điều đó không đúng, bởi vì chính anh ta là người đã quyết định làm điều đó. Chúng ta được tự do xây dựng cuộc sống như mình mong muốn, và cuộc sống luôn luôn như chúng ta muốn.

“Người nào nói: ‘Tôi không thể thực hành theo phương pháp Thực dưỡng được’ là hoàn toàn không hiểu biết về Thực dưỡng. Nhưng giả sử chúng ta quan sát những gì được chúng ta xem là Thực dưỡng, bằng câu chữ, lặp lại mọi thứ chúng ta đã từng được nghe như một cái máy ghi âm – thì chúng ta vẫn chưa phải là người Thực dưỡng. Chúng ta phải đạt được nhận thức rằng chúng ta có thể ăn mọi thứ mà không sợ mất đi sức khoẻ và hạnh phúc. Chúng ta phải tự điều khiển được cuộc sống của mình. Nếu chúng ta dính chặt vào một chế độ ăn kiêng được nghĩ ra bởi một ai khác, thì cuộc sống của chúng ta chẳng còn là của mình nữa rồi”.

(Trích trong cuốn “Cẩm nang sống theo phương pháp Thực dưỡng “của G. Ohsawa)

Phương pháp Thực dưỡng là một nghệ thuật sống, đem đến niềm hân hoan, tiếng cười, hạnh phúc, sức khoẻ và tự do. Nó được đặt nền tảng trên sự nhận thức rằng chỉ có bạn mới là chủ nhân đích thực của bản thân bạn – chứ không phải vi khuẩn, các bác sĩ, các nhà khoa học, nhà triết học hoặc những người ăn kiêng và đặc biệt không phải những người làm Thực dưỡng.

Ăn đúng sẽ suy nghĩ đúng và hành động đúng

Thức ăn đúng
Cách nấu ăn đúng
Thái độ ăn đúng
Giờ ăn đúng

Đức Phật ăn duy nhất bữa trưa vào giờ ngọ, các bậc thánh hiền không ăn chiều không ăn tối.
Súc sinh ngạ quỉ ăn đêm.

Đàn bà ăn đêm không sinh ra được thánh hiền.

Nguyên tắc thứ năm
lòng biết ơn (Tri ân)

Thực dưỡng không đơn thuần chỉ là phương pháp hỗ trợ hỗ trợ điều trị bệnh, cũng không phải một cách nấu ăn đầy bí ẩn của phương Đông. Một số người cho rằng Thực dưỡng là cách ăn kiêng với gạo lứt, những người khác lại cho rằng đó là cách từ bỏ thú vui trong ăn uống. Những ý kiến này mới xa cách sự thật làm sao! Phương pháp Thực dưỡng là sự hiểu biết sâu sắc trật tự của tự nhiên, là ứng dụng thực tế những điều có thể làm cho chúng ta chuẩn bị những bữa ăn ngon lành, đầy hấp dẫn, để đạt tới cuộc sống hạnh phúc và tự do. Nguyên tắc thứ 5 và cũng là nguyên tắc quan trọng nhất của Thực dưỡng, đó là lòng biết ơn (tri ân). Tại sao vậy? Bởi vì đó là nguyên nhân của sự tự do và niềm hạnh phúc. Không có nó, không thể có tự do và hạnh phúc.

Có nhiều kẻ giàu có buộc phải tự sát. Người phương Tây và Nobel đã bất hạnh bất kể vận may của họ. Tại sao vậy? Bởi vì họ không biết ơn sự giàu có của họ. Mặt khác, có nhiều người rất sung sướng nếu được cho 5$ (5 USD) thôi; họ sẽ không bao giờ quên và mong được trả ơn cho người đã cưu mang.

(Xin kể câu chuyện đã xảy ra với tôi (Ngọc Trâm) cách đây gần 20 năm, khi đó tôi đã quen nhà thơ Vương Từ do anh Tuyết dẫn tới chơi. Một lần tôi trở vào thành phố Hồ Chí Minh, gặp chị Mỹ Liên – một người bạn đạo, chị bảo: mỗi khi Trâm vào Sài Gòn bằng đi nhập hạ! rồi chị Mỹ Liên thì thào vào tai tôi: anh Từ ốm và không có tiền, Trâm có tiền hùn phước cùng chị giúp anh ấy trong lúc khó khăn… tôi chẳng nhớ tôi đã đưa ra bao nhiêu cho chị Mỹ Liên và quên ngay chuỵện này cho tới năm 1999, anh Từ đang sống ở Mỹ, thư và điện về cho tôi kể lại câu chuyện thuở hàn vi của anh và từ đó anh đều giúp cho mẹ con tôi, để trả nợ ân tình cũ…. chuyện như chuyện cổ tích nhưng là chuyện có thật. Một người Thực dưỡng chân chánh là người có nhiều tri ân. Và tôi cũng vô cùng biết ơn nhà thơ Vương Từ, đã trả lời một câu hỏi mà tôi trăn trở trong nhiều năm… khi tôi hỏi về phương pháp Ohsawa và Đạo Phật, nhà thơ trả lời: phương pháp Ohsawa là chìa khóa của Phật Pháp…
Rồi có lần tôi sang Miến và Thái tu thiền, tôi được sống trong môi trường tốt nhất cho tôi, mơ không ra… tôi chẳng hiểu vì sao tôi lại có phước để được ở những nơi lý tưởng như thế, chợt nhớ tiên sinh Ohsawa từng nói: nếu bạn ăn theo phương pháp Trường sinh thì cuộc đời là tấm thảm bay!…rồi từ ngày tôi gặp vợ chồng ông Lương Trùng Hưng thì cái duyên về Thực dưỡng của tôi bừng nở. Mỗi khi tôi sang Miến hay Thái tôi đều mang theo tài liệu Thực dưỡng bằng tiếng Anh tặng những trường thiền… khi tôi trở sang Miến lần hai tôi đã có cơm gạo lứt ăn hàng ngày, trong khi những người khác ăn cơm gạo trắng, phép lạ đã xảy ra, ngài trụ trì sau khi đọc sách về Thực dưỡng bằng tiếng Anh (do Ông Lương Trùng Hưng gửi về và tôi đã photo gửi sang Miến làm quà cho ngài trụ trì, khi tôi sang thì thấy ngài đang ăn cơm lứt và ngài bảo: trước đây thì không tin, nay thì tin rồi!…)

Hầu hết chúng ta thiếu lòng tri ân. Chúng ta có xu hướng ghi nhớ những gì ta đã cho và quên mất những gì ta được nhận. Sống theo cách này, chúng ta luôn miệng phàn nàn, phải chịu cuộc đời thiếu niềm vui, không hài lòng và mất tự do. Chúng ta quên mất rằng, chúng ta đã được cho tất cả mọi thứ chúng ta cần như không khí, ánh sáng, nước và thức ăn từ khi mới ra đời. Chúng ta quên mất sự rộng lượng và lòng khoan dung vô bờ của mẹ ta – một cách vô cùng tận, người cứ để chúng ta sống và vui chơi, thậm chí ngay cả khi chúng ta không thể hiện tý chút lòng biết ơn nào đối với bà.

Phương pháp Thực dưỡng nhằm trải nghiệm và mở rộng lòng tri ân đối với mọi thứ và bắt đầu bằng một hạt gạo, một bát cháo hay một mẩu bánh mì. Nó dạy ta tri ân mọi thứ, không có trường hợp ngoại trừ, kể cả nỗi đau, bệnh tật, sự hận thù và sự thiếu khoan dung. Khi chúng ta tri ân được cả những thứ như vậy, chúng ta đã thể hiện được sức phán đoán tối cao- tính khách quan của vũ trụ vô tận, cái đánh giá tất cả mọi thứ… bao gồm cả sự không khoan dung khờ ngốc của chúng ta.

Ăn uống theo phương pháp Thực dưỡng đem lại cho ta những điều kiện thể chất giúp cho ta mở rộng được lòng tri ân. Nhưng nếu bạn không tri ân cuộc sống của chính mình, rồi bạn rất có thể sẽ bị đau ốm, và bạn tri ân bệnh tật của mình. Có nhiều người khoẻ mạnh và có những người khác ốm đau và hạnh phúc. Tại sao lại như thế?

“Toàn bộ động, thực vật đã mang trở lại hàng ngàn lần cái mà chúng đã nhận được. Một hạt thóc gieo vào lòng đất; trái đất đã trả lại hàng ngàn hạt… Một số loài cá cái đã cho hàng tỉ trứng. Đó là quy luật tự nhiên của sinh học. Cha mẹ bạn đã cho bạn cuộc sống – hãy chăm sóc họ với tình thương vô hạn. Khi họ vĩnh viễn ra đi, bạn hãy giúp đỡ cha mẹ của những người khác, trực tiếp hoặc gián tiếp. Đây là quan niệm Phương Đông về sự tiếp nối (kế tiếp), nó lớn hơn rất nhiều lần việc trả một món nợ. Tiếp nối là niềm vui trong việc chia sẻ niềm hạnh phúc vô hạn và sự tự do vô tận”.

(Trích trong Thiền Thực dưỡng)

Nguyên tắc thứ sáu
Niềm tin

Tế bào máu của chúng ta được thay mới hoàn toàn với chu kì ba tháng một lần. Khi ta bắt đầu ăn theo phương pháp Thực dưỡng, tế bào máu trở nên mạnh khoẻ hơn rất nhanh. Sự thay đổi kỳ diệu, mà hầu hết những người đã qua áp dụng Thực dưỡng đều kinh nghiệm được trong ba tháng đầu tiên đạt được thật dễ dàng. Sau ba tháng, sự chuyển biến này có phần chậm hơn và khó khăn hơn. Thậm chí đôi khi có người thấy kém hơn trước.

Tại sao lại có hiện tượng này? Nguyên nhân chính như sau:

Sau khi tế bào máu được thay đổi thì dẫn đến sự thay đổi của dịch gian bào (chất lỏng ở giữa các tế bào). Dưỡng chất từ các dịch gian bào thấm vào các tế bào của cơ thể và dần dần làm cho tế bào mạnh khoẻ hơn.Tuy nhiên, cũng giống như bất cứ thứ gì, tế bào cũng được đặc trưng bởi tính hai mặt của đồng tiền (được gọi là mặt trước hoặc mặt sau là phụ thuộc vào quan điểm của người gọi nó). Một mặt có xu hướng duy trì tính ổn định vốn có, mặt kia là khả năng thích ứng. Tế bào cơ thể của hầu hết những người khi bắt đầu ăn theo phương pháp Thực dưỡng còn rất yếu kém trong việc thích ứng, chúng rất xơ cứng (cứng nhắc) – khi kháng lại tế bào máu và dịch gian bào, vốn là hai thứ dễ dàng thay đổi, bởi vì chúng không bền vững. Vậy là tế bào cơ thể kháng lại (không dễ dàng thích ứng) dịch nội bào mới. Đây là hiện tượng chống lại sự thay đổi của tế bào cơ thể, và đây cũng thường là nguyên nhân tạo ra sự xấu đi tạm thời của tình trạng sức khoẻ ở những người bắt đầu ăn theo phương pháp Thực dưỡng độ bốn tháng đến một năm. Trường hợp này cũng tương tự như sự đối kháng ta nhận thấy trong cuộc đấu tranh giữa người già, có nhiều sự bảo thủ cứng nhắc và lớp trẻ có quan điểm cấp tiến, linh hoạt hơn.

Trong tình trạng sức khoẻ suy yếu xảy đến, nhiều người có xu hướng nghi ngại rằng Thực dưỡng không phải là phương pháp ăn đúng. Vào những lúc thế này, một hiểu biết rõ ràng về phương pháp Thực dưỡng là điều quan trọng. Bạn nên tham dự một khoá học về Thực dưỡng tại các trung tâm Thực dưỡng, tìm những người am hiểu về âm và dương để trau dồi khả năng phán đoán theo âm và dương vì âm và dương chính là toàn bộ đời sống này, nếu bạn có duyên được học về điều này với các bậc thầy về âm và dương thì thật là may mắn vì những người sành điệu điều này rất là hiếm…trong khi đó hãy tham khảo trên trang website:thucduong.org để biết thêm những thông tin cập nhật.

Niềm tin thực sự, không phải là sự tin tưởng hời hợt bề ngoài (kiểu tín điều), hoặc sự mê tín. Đó là sự hiểu biết rõ ràng về Nhất thể (Toàn thể vũ trụ bao la và những biểu hiện vô tận của nó); chính chúng ta là những biểu hiện của Nhất thể. Chúng ta đang ở trung tâm của một xoắn ốc, khởi đầu từ Vô Cực, phân thành Âm Dương; rồi năng lượng, hạt tiền nguyên tử (Sub-atomic particles), các nguyên tố hoá học, thực vật rồi động vật – Mỗi giai đoạn tiếp sau là sự chuyển hoá của giai đoạn trước đó. Đường xoắn ốc này mang tính liên tục. Bao quanh ta là tràn ngập ánh sáng, không khí, nước và thức ăn. Sự ô nhiễm có thể được diễn tả như là sự bùng nổ dân số, điều khiển theo sự trật tự vũ trụ (công lý). Ánh sáng, không khí, nước, ngũ cốc, đất đai, rau, đậu, hạt, cá, hoa quả, muối và thực phẩm từ động vật là đủ cho chúng ta trong một trật tự tương đối; ta phải ăn chúng, nếu chúng ta muốn mạnh khỏe. Vì phương pháp Thực dưỡng chỉ cho ta trật tự đúng đắn của thực phẩm nên ăn uống theo phương pháp thực đưỡng là đúng đắn. Nếu sức khoẻ của tôi kém đi, thì nó là do: (a) đào thải độc tố/hoặc chất dư thừa, (cool.gif tế bào cơ thể kháng lại dịch nội bào mới, và / hoặc © việc áp dụng phương pháp Thực dưỡng không đúng.
Không có niềm tin như thế, bạn có thể đi lạc từ cách ăn này đến cách ăn khác trong sự vô ích và trở nên cực kỳ mơ hồ, rối rắm. Nhưng với niềm tin như thế (sự khôn ngoan thông thường), bạn sẽ không còn bị lầm lẫn hoặc phiền não, trước bất kỳ sự suy giảm nhất thời nào của sức khoẻ.

Tuy vậy, niềm tin vào phương pháp Thực dưỡng cần phải được phân biệt rõ ràng với sự ngoan cố hoặc cứng nhắc. Nếu sức khoẻ của một người cứ liên tục kém dần thì anh ta nên xem xét tới một khả năng, cách áp dụng phương pháp Thực dưỡng của anh ta có thể chưa đúng, đồng thời cần trao đổi ý kiến với người nào có sức phán đoán sáng suốt hơn hoặc đã có nhiều kinh nghiệm hơn trong Thực dưỡng. Có thể là anh ta theo một chế độ ăn không đủ rộng

“Niềm tin ở đây, không phải là một tín ngưỡng, mà là sự hiểu biết rõ ràng về trật tự của vũ trụ trải qua các hiện tượng có giới hạn, thoáng qua và ảo ảnh, biểu hiện bề ngoài, biểu hiện bên trong của thứ Tình Yêu bao trùm mọi thứ, không có trường hợp ngoại trừ… điều vĩ đại nhất trong cuộc sống là niềm tin”.

(Trích trong “Sách về trí phán đoán”)

“Vì thiên nhiên đã chuẩn bị đầy đủ cho ta các thức ăn phù hợp với cơ thể chúng ta; chúng ta có thể đạt được sức khoẻ bằng cách nhận nhận biết và sử dụng chúng. Đây chính là phương pháp Thực dưỡng, là sự vật chất hoá của trật tự tự nhiên trong cách ăn và uống của chúng ta. Nếu chúng ta sống với sự nhận thức về trật tự này, ta sẽ có sức khoẻ tốt. Nếu ta không làm vậy, bệnh tật nhất định theo ta. Điều này thật giản dị, rõ ràng và thực tế. Đó là chân lý.”
(Trích trong Thiền Thực dưỡng)
Sự hiểu biết về những thức ăn tạo a xít hay kiềm là quan trọng vì nó đem lại cho bạn đức tin vào những điều thực hành… bạn hãy tìm đọc quyển “A xít và kiềm” và ghi nhớ tên những thức ăn tạo kiềm dương (tr113) và tìm cách dùng chúng trong khi bạn bị bệnh và khi sức khoẻ đã phục hồi thì bạn hãy sử dụng một cách linh hoạt và đầy nghệ thuật những thức ăn sao cho nó đạt tỉ lệ quân bình về a xít và kiềm …

Nguyên tắc thứ bảy
Do-o-raku – Đạo Sống vui

Do-o là từ tiếng Nhật, tương đương với từ “Đạo” (道 dao) của Trung Quốc, trật tự của tự nhiên. Raku là “Niềm vui”(樂 Lạc). Vui với Đạo (Sống cuộc sống với sự tri ân trong mọi lúc và ở mọi nơi) là Do-o-Raku. Khi chúng ta nhận thức sự công bằng của tự nhiên, và chân lý tuyệt đối, chúng ta biết rằng chẳng có điều gì đáng để lo lắng cả. Lin Chi (thiền sư Lâm Tế) đã nói: “Chỉ một cú đánh, tôi quên tất cả mọi hiểu biết của mình! Không cần bất cứ kỷ luật nào nữa, thay vào đó, hành động như tôi muốn, tôi luôn luôn biểu hiện Đạo” Khi nhận ra điều này, chúng ta có thể bắt đầu hưởng thụ cuộc sống của mình một cách đầy đủ, bằng cách chia sẻ niềm vui vô tận và lòng biết ơn tới mọi con người mà ta đã gặp.

Thật thú vị, Do-o-Raku còn có nghĩa là Sở thích. Do vậy ta có thể nói rằng Do-o-Raku nghĩa là sống cuộc sống như sở thích – đó là ý nghĩa của nó! Mọi thứ chúng ta làm chỉ là một trò chơi. Không thành vấn đề dù ta thất bại hay thành công. Một sự hiểu biết như thế chính là Niết bàn – là sự thanh bình vĩnh hằng. Như lời dạy của Paramahansa Yogananda: “Đừng coi kinh nghiệm của cuộc đời là hệ trọng… bởi lẽ trong thực tại chúng chẳng là gì, mà chỉ là kinh nghiệm trong mơ thôi. Hãy đóng trọn vai trò của mình trong cuộc sống, nhưng đừng bao giờ quên rằng đó chỉ là một vai diễn mà thôi.”

Sống trong niềm hân hoan ngây ngất bất diệt – đó là Do-o-Raku. Những người hành động như thế được gọi là Do-o-Raku-Mono. Nếu bạn là một Do-o-Raku-Mono, thì bạn là nhà Thực dưỡng, bất kể bạn ăn gì…

Ngày nay nếu bạn muốn tìm hiểu những điều này một cách sâu sắc và cội nguồn hơn, hơn hãy tìm đọc những sách về Thiền Vipassana, và tìm cách để thực hành điều đó ngay trong đời sống, đó là những quyển sách tâm linh rất giá trị do các vị thánh tăng Miến Điện và Thái Lan chia sẻ về Pháp học và pháp hành… Một người thầy ở Miến Điện có câu: chúng ta chỉ biết một điều còn 99 điều chúng ta chưa biết. Bạn nên tới những trường thiền Ở Miến và Thái tham dự khoá tu tích cực theo truyền thống nguyên thủy…

thucduong.org

Bài viết liên quan